词典汉音	
	汉音
词语解释
汉音[ hàn yīn ]
⒈ 汉土的音信。
⒉ 指汉语。
⒊ 日文中汉字字音的一种。一般认为是隋唐时传入日本的中国北方音。如“人”读■■。可供研究汉语音韵史的参考。
引证解释
⒈ 汉 土的音信。
引汉 蔡琰 《胡笳十八拍》:“雁南征兮,欲寄边声,雁北归兮,为得 汉 音。”
⒉ 指汉语。
引南朝 宋 朱广之 《咨顾道士<夷夏论>》:“想兹 汉 音,流入彼国。”
⒊ 日文中汉字字音的一种。一般认为是 隋 唐 时传入 日本 的 中国 北方音。
国语辞典
汉音[ hàn yīn ]
⒈ 一种日语中读汉字的发音。以隋、唐传入日本的中国北方音为基础,可作汉语音韵史研究材料。
			相关词语
		
	- hàn zú汉族
 - jiǎo yīn角音
 - guān hàn qīng关汉卿
 - ná yīn挐音
 - huáng quǎn yīn黄犬音
 - yáo huá yīn瑶华音
 - lài hàn zhǐ tóu癞汉指头
 - yīn sù音速
 - hàn má汉麻
 - míng yǎn hàn明眼汉
 - nán zǐ hàn男子汉
 - bì hàn碧汉
 - tōu hàn zǐ偷汉子
 - hàn zhàng汉仗
 - pèi yīn配音
 - jīn hàn金汉
 - yáo hàn遥汉
 - hàn guāng wǔ dì汉光武帝
 - jùn yīn俊音
 - shǔ hàn蜀汉
 - guó yīn国音
 - yī kǒu tóng yīn一口同音
 - biāo tí yīn yuè标题音乐
 - zhēng zhēng tiě hàn铮铮铁汉
 - hàn yáng jiāng汉阳江
 - fàn yīn泛音
 - cù yīn促音
 - rùn yīn闰音
 - líng yīn chá lǐ聆音察理
 - gé yīn隔音
 
