词典恒常	
	恒常
词语解释
恒常[ héng cháng ]
⒈ 亦作“恒常”。
⒉ 常规。
⒊ 常常;经常。
引证解释
⒈ 亦作“恒常”。
⒉ 常规。
引《国语·越语下》:“吾年既少,未有恆常,出则禽荒,入则酒荒。”
《史记·秦始皇本纪》:“初平法式,审别职任,以立恆常。”
⒊ 常常;经常。
引清 俞正燮 《癸巳类稿·弥娄山铁围山考》:“小铁围山 并 大铁围,其间从来恆常黑暗,未曾见光。”
许地山 《集外·萤灯》:“他听见人说在北方很远的地方有个山坑,恒常地发出一种气体。”
国语辞典
恒常[ héng cháng ]
⒈ 经常。
例如:「这里恒常下雨,终年少见阳光。」
			相关词语
		
	- cháng zhōu shì常州市
 - cháng xù常序
 - xí gù dǎo cháng袭故蹈常
 - ní cháng泥常
 - fán cháng凡常
 - bó cháng伯常
 - cháng lì qián常例钱
 - cháng shǒu常守
 - cháng dé常德
 - héng tài恒态
 - zhèng cháng正常
 - héng pǐn恒品
 - suí cháng随常
 - cháng kē常科
 - héng yáng恒旸
 - dòng jìng yǒu cháng动静有常
 - gǔ yǔ cháng yán古语常言
 - zhī zú cháng lè知足常乐
 - héng yè恒业
 - luò cháng雒常
 - cháng sì常祀
 - cháng zú常足
 - fǎn cháng xíng wéi反常行为
 - cháng zhǔ常主
 - cháng dì常棣
 - fēi cháng shí qī非常时期
 - cháng jiā常家
 - dǎo gù xí cháng蹈故习常
 - cháng qǐ jū常起居
 - cháng lín fán jiè常鳞凡介
 
