词典候时
候时
词语解释
候时[ hòu shí ]
⒈ 等候时机。
引证解释
⒈ 等候时机。
引《史记·越王勾践世家》:“﹝ 范蠡 ﹞於是自谓 陶朱 公,復约要父子耕畜,废居,候时转物,逐什一之利。”
相关词语
- jī hòu机候
- tóng shí同时
- jì shí gōng zī计时工资
- shí qiáo时乔
- shí zōng时宗
- shí dù时度
- shí xíng时形
- zuì shí晬时
- xiǎo shí gōng小时工
- shí yōng时廱
- yī shí fèng一时俸
- dú bù yī shí独步一时
- shí cuò时措
- shí shí十时
- shí shì时士
- bì shí毕时
- shí bù jiǔ liú时不久留
- huǒ hòu火候
- shí xiàn fǎ时宪法
- mǐn shí bìng sú悯时病俗
- shí mù时目
- shí huò时或
- shí xí时习
- fēng hòu风候
- shí yǐn shí xiàn时隐时见
- shí yàn时宴
- qù shí去时
- dēng shí登时
- shí yù时誉
- shí hǎo时好