词典候钟	
	候钟
词语解释
候钟[ hòu zhōng ]
⒈ 指时钟、自鸣钟。
引证解释
⒈ 指时钟、自鸣钟。
引明 刘侗 于奕正 《帝京景物略·天主堂》:“其国俗工奇器,若……候鐘,应时自击有节。”
			相关词语
		
	- wù hòu物候
 - fēn zǐ zhōng分子钟
 - zhōng yuàn钟院
 - fú zhōng浮钟
 - zhōng huò钟祸
 - sāng zhōng丧钟
 - hán zhōng寒钟
 - yǐ tíng kòu zhōng以莛扣钟
 - hòu wù候坞
 - kòu zhōng扣钟
 - yǐ tíng zhuàng zhōng以莛撞钟
 - dìng shí zhōng定时钟
 - hòu yǎn候奄
 - zhōng kuí钟馗
 - wǔ zhōng kuí舞钟馗
 - kōng zhōng空钟
 - zhōng yí钟彝
 - guān yuán zhī hòu官员祗候
 - zhèng hòu证候
 - xiān zhōng仙钟
 - zhōng bài钟呗
 - zhōng líng yù xiù钟灵毓秀
 - jǐng shì zhōng警世钟
 - liù hòu六候
 - zhōng rǔ zhōu钟乳粥
 - zhōng nì钟溺
 - yī jù zhōng一句钟
 - huá zhōng华钟
 - hòu tīng候听
 - diàn zhōng电钟
 
