词典华美
华美
词语解释
华美[ huá měi ]
⒈ 豪华富丽。
英magnificent; resplendent;
引证解释
⒈ 艳丽;华丽。
引汉 董仲舒 《春秋繁露·五行顺逆》:“恩及草木,则树木华美,而朱草生。”
南朝 梁 锺嵘 《诗品》卷上:“﹝ 晋 平原 相 陆机 ﹞其源出于 陈思,才高词赡,举体华美。”
宋 司马光 《训俭示康》:“吾性不喜华靡,自为乳儿,长者加以金银华美之服,輒羞赧弃去之。”
老舍 《四世同堂》九:“华美的衣服,悦耳的言笑。”
国语辞典
华美[ huá měi ]
⒈ 光彩美丽。
引《三国演义·第四四回》:「吾爱其文华美,尝窃记之。」
近富丽 都丽 华丽
反褴褛 质朴
相关词语
- měi sè美色
- yù huá gōng玉华宫
- shèng měi盛美
- xīn huá shè新华社
- fán huá sǔn zhī繁华损枝
- huá ér bù shí华而不实
- xīn líng měi心灵美
- yáo huá yīn瑶华音
- měi shí gān qǐn美食甘寝
- yán huá颜华
- xīn zhōng huá bào新中华报
- tiáo huá苕华
- huá wǔ华伍
- yīng huá莺华
- jīn huá金华
- huá ào华奥
- huá lè华乐
- zhí quán wú huá直权无华
- hú róng huá胡荣华
- dòu měi kuā lì斗美夸丽
- huá bìn华鬓
- lù huá露华
- měi shào美劭
- wēn gē huá温哥华
- róng měi容美
- xiāo huá嚣华
- jīn huá xiān bó金华仙伯
- lóng huá龙华
- měi nán pò lǎo美男破老
- huá qīng华清