词典黄犊	
	黄犊
词语解释
黄犊[ huáng dú ]
⒈ 小牛。蜗牛的别称。
引证解释
⒈ 小牛。
引《韩非子·内储说上》:“南门之外,有黄犊食苗道左者。”
唐 杜甫 《百忧集行》:“忆年十五心尚孩,健如黄犊走復来。”
明 李梦阳 《戏作放歌寄别吴子》:“我岂復恋头上簪,鹿门黄犊稳足驾。”
⒉ 蜗牛的别称。
引《三国志·魏志·管宁传》“动见模楷焉” 裴松之 注引 三国 魏 鱼豢 《魏略》:“焦先 及 杨沛,并作瓜牛庐,止其中。以为瓜当作蜗;蜗,螺虫之有角者也,俗或呼为黄犊。”
《庄子·则阳》“有所谓蜗者” 唐 成玄英 疏:“蜗者,虫名,有类小螺也;俗谓之黄犊,亦谓之蜗牛,有四角。”
			相关词语
		
	- huáng jīn lè黄金勒
 - huáng lóng sì黄龙寺
 - làn huáng jī烂黄虀
 - xìng huáng杏黄
 - huáng sāng gùn黄桑棍
 - huáng quǎn yīn黄犬音
 - huáng tiáo黄条
 - huáng hóu shé黄喉蛇
 - fàn huáng贩黄
 - huáng pí guā shòu黄皮刮瘦
 - huáng dài黄带
 - huáng cháo qǐ yì黄巢起义
 - huáng kǒu ér黄口儿
 - huáng pí guǎ shòu黄皮寡瘦
 - fēi huáng飞黄
 - huáng huā cài黄花菜
 - huáng jú黄菊
 - kuài dú pò chē快犊破车
 - huáng rén shǒu rì黄人守日
 - huáng xiù bìng黄锈病
 - huáng dù黄杜
 - huáng máo黄毛
 - huáng lù jiào黄箓醮
 - huáng é黄额
 - huáng jǐn黄锦
 - é huáng鹅黄
 - huáng nóng yú xià黄农虞夏
 - huáng yān黄烟
 - cāng huáng fǎn fù苍黄反复
 - huáng yún bái cǎo黄云白草
 
