词典荒顿	
	荒顿
词语解释
荒顿[ huāng dùn ]
⒈ 犹荒废。
引证解释
⒈ 犹荒废。
引《后汉书·刘平赵孝等传序》:“田庐取其荒顿者,曰:‘吾少时所理,意所恋也。’”
李贤 注:“顿犹废也。”
《三国志·魏志·锺繇传》“繇 又率诸将讨破之” 裴松之 注引 三国 魏 鱼豢 《魏略》:“久病淹滞,众职荒顿,法令失张。”
明 吴承恩 《寿潘母杨孺人六秩序》:“田庐生殖,一心所会,有经制焉。故时仍凶歉,而无荒顿匱乏之忧。”
国语辞典
荒顿[ huāng dùn ]
⒈ 荒废。
引《三国志·卷一三·魏书·钟繇传》南朝宋·裴松之·注:「久病淹滞,众职荒顿。」
			相关词语
		
	- hūn huāng昏荒
 - dùn ěr顿尔
 - huāng sāi荒塞
 - dùn kè顿刻
 - duàn dùn断顿
 - huāng zuì荒醉
 - huāng shù荒数
 - lóng huāng shuò mò龙荒朔漠
 - dān huāng耽荒
 - huāng hàn荒旱
 - jiǎn dùn蹇顿
 - dùn jiào顿教
 - dùn bèi顿惫
 - tà dùn蹋顿
 - huāng mò荒末
 - huāng rǎo荒扰
 - dì dùn递顿
 - xiá huāng遐荒
 - hēi dùn dùn黑顿顿
 - kēng qiǎng dùn cuò铿镪顿挫
 - dùn fàng顿放
 - dùn shēn顿身
 - shú huāng熟荒
 - yáo shǒu dùn zú摇首顿足
 - dùn zhōu顿舟
 - huāng máng荒芒
 - dǒu dùn斗顿
 - dùn xiē顿歇
 - huāng yín荒淫
 - táo dùn陶顿
 
