词典黄发
黄发
词语解释
黄发[ huáng fà ]
⒈ 指老人。老人发白,白久则黄。
例黄发垂髫。——晋·陶渊明《桃花源记》
英the old man; the old people;
引证解释
⒈ 指年老;亦指老人。
引《书·秦誓》:“虽则云然,尚猷询兹黄髮,则罔所愆。”
唐 杜甫 《玉台观》诗之一:“更肯红颜生羽翼,便应黄髮老渔樵。”
王闿运 《<衡阳县志>序》:“自 康熙 以来,溥洽太和,遂生优老,黄髮皤皤,或承银弊,或受枹鞾,纪其恩养。”
国语辞典
黄发[ huáng fǎ ]
⒈ 人老后头发由白而黄,是高寿的象征。亦用以指老年人。
引晋·陶渊明〈桃花源记〉:「男女衣著,悉如外人,黄发垂髫,并怡然自乐。」
相关词语
- hòu fā zhì rén后发制人
- huáng jīn lè黄金勒
- wò fà握发
- huáng lóng sì黄龙寺
- làn huáng jī烂黄虀
- fā hào发号
- kūn fā髡发
- xìng huáng杏黄
- fā là发辣
- huáng sāng gùn黄桑棍
- jiǎn zhǎo duàn fā翦爪断发
- fā guāng发光
- huáng quǎn yīn黄犬音
- huáng tiáo黄条
- huáng hóu shé黄喉蛇
- fàn huáng贩黄
- fā bò发檗
- huáng pí guā shòu黄皮刮瘦
- huáng dài黄带
- huáng cháo qǐ yì黄巢起义
- huáng kǒu ér黄口儿
- xī máo biàn fā晰毛辨发
- huáng pí guǎ shòu黄皮寡瘦
- fēi huáng飞黄
- huáng huā cài黄花菜
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- huáng jú黄菊
- fā qián chǎn yōu发潜阐幽
- huáng rén shǒu rì黄人守日
- fā shàng zhǐ guàn发上指冠