词典恍恍惚惚	
	恍恍惚惚
词语解释
恍恍惚惚[ huǎng huǎng hū hū ]
⒈ 神志不清、迷惘的状态。
英trance; dimly; faintly;
引证解释
⒈ 亦作“恍恍忽忽”。
⒉ 心神不定貌。
引《古尊宿语录·明觉禅师语录》:“放开精精冥冥,把定恍恍惚惚。”
崔璇 《在区委会里》:“他一天到晚恍恍惚惚的,拿不定个准主意。”
⒊ 模糊不清貌。
引《京本通俗小说·拗相公》:“荆公 眼中垂泪道:适纔昏憒之时,恍恍忽忽到一个去处,如大官府之状。”
《红楼梦》第五回:“那 寳玉 才合上眼,便恍恍惚惚的睡去。”
太平天囯 洪仁玕 《英杰归真》:“久而神思焦劳,恍恍忽忽,如有所见闻者,遂疑为有所式凭也。”
曹禺 《雷雨》第一幕:“我恍恍惚惚地看见两个穿着黑衣裳的鬼,并排地坐着。”
			相关词语
		
	- huǎng rán dà wù恍然大悟
 - huǎng yí恍疑
 - shén hún huǎng hū神魂恍惚
 - xīn shén huǎng hū心神恍惚
 - chǎng huǎng mí lí惝恍迷离
 - huǎng ruò恍若
 - hū huǎng惚恍
 - hū huǎng惚怳
 - huǎng huǎng恍怳
 - mí lí cháng huǎng迷离徜恍
 - huǎng dàng恍荡
 - máng hū芒惚
 - huǎng rán ruò shī恍然若失
 - shén qíng huǎng hū神情恍惚
 - mí lí chǎng huǎng迷离惝恍
 - cāng huǎng仓恍
 - huǎng huǎng sù sù恍恍速速
 - huāng hū慌惚
 - jīng shén huǎng hū精神恍忽
 - jīng shén huǎng hū精神恍惚
 - tǎng huǎng傥恍
 - huǎng rú恍如
 - shén sī huǎng hū神思恍惚
 - huǎng rán zì shī恍然自失
 - chǎng huǎng惝恍
 - huàng hū愰惚
 - huǎng huǎng hū hū恍恍忽忽
 - hū huāng惚慌
 - huǎng rán恍然
 - mí lí huǎng hū迷离恍惚
 
