词典黄雀风
黄雀风
词语解释
黄雀风[ huáng què fēng ]
⒈ 夏天的东南风。
引证解释
⒈ 夏天的东南风。
引《初学记》卷一引 晋 周处 《风土记》:“五月风发,六日乃止。黄雀风,是时海鱼变为黄雀,因以名之。”
相关词语
- huáng jīn lè黄金勒
- huáng lóng sì黄龙寺
- làn huáng jī烂黄虀
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- xìng huáng杏黄
- biàn fēng便风
- huáng sāng gùn黄桑棍
- fēng rén风人
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- láng fēng cén阆风岑
- shí yóu fēng石尤风
- huáng quǎn yīn黄犬音
- huáng tiáo黄条
- wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风
- péng jiān què蓬间雀
- huáng hóu shé黄喉蛇
- gǔ fēng谷风
- fàn huáng贩黄
- yún yǒng fēng fēi云涌风飞
- huáng pí guā shòu黄皮刮瘦
- yún chē fēng mǎ云车风马
- shùn fēng chě fān顺风扯帆