词典皇堂
皇堂
词语解释
皇堂[ huáng táng ]
⒈ 旧时官府治事之所。通称大堂。
⒉ 皇帝的墓室。
⒊ 指官位。
引证解释
⒈ 旧时官府治事之所。通称大堂。
引唐 康骈 《剧谈录·狄惟谦请雨》:“及晓,伺门未开, 郭 已严饰归骑,而 狄 常供肴醴一无所施,坐於皇堂,大恣呵责。”
⒉ 皇帝的墓室。
引《宋史·仁宗纪一》:“﹝ 乾兴 元年﹞六月己酉,命参知政事 王曾 按视山陵皇堂。”
宋 张淏 《云谷杂记》卷三:“﹝ 宋太祖 ﹞望西北鸣弦发矢,指矢委处,谓左右曰:‘即此乃朕之皇堂也。’”
宋 叶绍翁 《四朝闻见录·武林》:“﹝ 朱熹 ﹞上书建议,乞以 武林山 为 孝宗 皇堂。”
⒊ 指官位。
引《捻军歌谣·金银不动心》:“胜保老儿 真刁滑,拿着皇堂把俺耍。”
相关词语
- huáng wéi皇闱
- huáng zhǐ皇旨
- bái fèng huáng白凤皇
- nèi shū táng内书堂
- shí táng食堂
- tiān wáng táng天王堂
- yù huáng矞皇
- huáng qīn皇亲
- huáng shù皇树
- hé táng合堂
- chū táng chà出堂差
- mò táng末堂
- huáng jiā皇家
- kè táng课堂
- jiā táng家堂
- bǎi zǐ táng百子堂
- hōng táng烘堂
- huáng tú皇图
- huí huáng回皇
- cǎo táng tǐ草堂体
- cān táng参堂
- jí jí huáng huáng汲汲皇皇
- tài huáng泰皇
- táng zhóu堂轴
- fàn táng饭堂
- xīn huáng心皇
- gòu táng构堂
- diàn táng殿堂
- xī huáng西皇
- xī táng溪堂