词典黄天
黄天
词语解释
黄天[ huáng tiān ]
⒈ 汉末农民起义领袖张角的自称。
⒉ 皇天。
引证解释
⒈ 汉 末农民起义领袖 张角 的自称。
引《后汉书·灵帝纪》:“中平 元年春二月, 鉅鹿 人 张角 自称‘黄天’。”
《后汉书·皇甫嵩传》:“讹言‘苍天已死,黄天当立。岁在甲子,天下大吉’。”
陈去病 《都门崇效寺立夏得两绝》之一:“黄天当立苍天死,却笑斯人憒憒多。”
⒉ 皇天。
引《敦煌变文集·伍子胥变文》:“富贵忘贫,黄天不助,有恩不报,岂成人也!”
明 汤式 《小梁州·丽华》曲:“推上 云阳 市,黄天何事,流泪洒胭脂。”
国语辞典
黄天[ huáng tiān ]
⒈ 汉代黄巾贼张角的自称。
引《后汉书·卷八·孝灵帝纪》:「中平元年春二月,巨鹿人张角自称『黄天』。」
⒉ 夏天。
引《红楼梦·第三二回》:「这么黄天暑热的,叫他做什么?」
相关词语
- huáng jīn lè黄金勒
- tiān bù天篰
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- huáng lóng sì黄龙寺
- làn huáng jī烂黄虀
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- xìng huáng杏黄
- huáng sāng gùn黄桑棍
- tiān yā天呀
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- huáng quǎn yīn黄犬音
- lù tiān露天
- huáng tiáo黄条
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- yī yè tiān一夜天
- huáng hóu shé黄喉蛇
- fàn huáng贩黄
- huáng pí guā shòu黄皮刮瘦
- huáng dài黄带
- huáng cháo qǐ yì黄巢起义
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- huáng kǒu ér黄口儿
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- tiān qū天区
- huáng pí guǎ shòu黄皮寡瘦