词典花时
花时
词语解释
花时[ huā shí ]
⒈ 百花盛开的时节。常指春日。
⒉ 开花的时期。
引证解释
⒈ 百花盛开的时节。常指春日。
引唐 杜甫 《遣遇》诗:“自喜遂生理,花时甘緼袍。”
宋 王安石 《初夏即事》诗:“晴日暖风生麦气,緑阴幽草胜花时。”
明 袁宏道 《除夕观诸公饮》诗:“角杯穷酒事,分帖记花时。”
⒉ 开花的时期。
引清 俞樾 《茶香室续钞·娑罗树》:“观诸书所载娑罗树,不独此山有之,然其生特异凡木,树数百枝,枝十餘头,头六七叶,惜未见其花时也。”
郭沫若 《天地玄黄·消夏二则》:“我喜欢的 广东 木莲,两大株,对称地种在正院前面的院子里,可惜花时已经过了。”
相关词语
- rě cǎo niān huā惹草粘花
- shí huì时晦
- yá huā牙花
- shuǎ huā tán耍花坛
- huā shēng yóu花生油
- huā míng liǔ àn花明柳暗
- tuán huā cù jǐn团花簇锦
- yī wǎn fàn shí一碗饭时
- shí yí shì qiān时移事迁
- huā zhǒng花冢
- shí mù时暮
- shí zé时泽
- ān shí chǔ shùn安时处顺
- huā jì花罽
- hè hè shí míng赫赫时名
- liàng huā xìn晾花信
- guǒ méi huā裹梅花
- shí shàng时上
- jīng huā京花
- lián huā mù莲花幕
- liǔ shèng huā shén柳圣花神
- lóng huā龙花
- huā xiàn花县
- shí yùn bù qí时运不齐
- shēng huā zhī bǐ生花之笔
- fāng shí芳时
- shí qù时趣
- xìng huā zhuāng杏花庄
- tiáo shí髫时
- huáng huā cài黄花菜