词典回光
回光
词语解释
回光[ huí guāng ]
⒈ 回旋晃动的光。
⒉ 日落时,由于反射作用,天空发生短时光亮的现象。
⒊ 迷信指离躯远游之神魂返归躯壳。
引证解释
⒈ 回旋晃动的光。
引南朝 梁元帝 《古意咏烛诗》:“花中烛,焰焰动帘风;不见来人影,迴光持向空。”
⒉ 日落时,由于反射作用,天空发生短时光亮的现象。
引许地山 《黄昏后》:“直等到西方底回光消灭了,他才立起来,一手挟着乐器,一手牵着女儿,从园里慢慢地走出来。”
泛指物体反射出的亮光。 瞿秋白 《赤都心史》三四:“眼前乱投书籍报章的散影,及小镜的回光。”
⒊ 迷信指离躯远游之神魂返归躯壳。
引《英烈传》第四回:“长老也出了天门,与伽蓝拱手而别,便迴光到自己身上。”
相关词语
- yì yuán guāng易元光
- xī lǐ guāng dāng稀里光当
- mó guāng磨光
- huí huǒ回火
- huí báo回薄
- kě jiàn guāng可见光
- fā guāng发光
- gǎn guāng piàn感光片
- yàn guāng焰光
- huí tóu shì àn回头是岸
- yào mù jīng guāng耀目晶光
- yè guāng jì叶光纪
- chī ěr guāng吃耳光
- guāng qián yù hòu光前裕后
- dōng jīng huí hé东京回合
- xiá guāng wàn dào霞光万道
- huí lù回路
- hú guāng dēng弧光灯
- cháo guāng巢光
- huì guāng彗光
- xià huí下回
- guāng guó光国
- chóu huí筹回
- téng guāng腾光
- fēng guāng风光
- sān wǔ chán guāng三五蟾光
- hàn guāng wǔ dì汉光武帝
- fù huí复回
- guāng guāng dàng dàng光光荡荡
- bù guāng步光