词典昏懵	
	昏懵
词语解释
昏懵[ hūn měng ]
⒈ 糊涂;愚昧。
⒉ 昏迷;迷糊。
引证解释
⒈ 糊涂;愚昧。
引宋 俞文豹 《吹剑四录》:“少聪慧,长昏懵者,十常八九。”
清 唐孙华 《酬徐薲洲侍郎》诗:“偶然驻锡到敝邑,微言坐对开昏懵。”
清 昭槤 《啸亭续录·考据之难》:“至 赵甌北 《簷曝杂记》,以 汤若望、南怀仁 至 乾隆 中犹存,其言直同囈语,未审老叟何以昏懵若此。”
⒉ 昏迷;迷糊。
引清 赵翼 《簷曝杂记·三界庙》:“途次三儿 廷俊 甫周晬,忽患异证,连日昏懵,不乳不哭,医莫能愈也。”
清 采蘅子 《虫鸣漫录》卷二:“子疾渐剧,昏懵中,忽作西语索逋声,努目向人。”
			相关词语
		
	- hūn cāi昏猜
 - hūn bì昏诐
 - lǐ shī zé hūn礼失则昏
 - hūn mò昏默
 - hūn rán昏然
 - tóu hūn nǎo xuàn头昏脑眩
 - hūn huì昏秽
 - hūn cǎn cǎn昏惨惨
 - shěng hūn省昏
 - hūn wàng昏妄
 - máo hūn髦昏
 - zhì hūn智昏
 - zuì hūn醉昏
 - tōng hūn通昏
 - hūn jiā昏家
 - mǎi hūn买昏
 - mù xuàn tóu hūn目眩头昏
 - yǔ hūn雨昏
 - hūn hào昏耗
 - lè hūn乐昏
 - chī dāi měng dǒng痴呆懵懂
 - tóng hūn童昏
 - hūn huāng昏荒
 - tóu hūn mù yūn头昏目晕
 - hūn rén昏人
 - wài hūn外昏
 - hūn bèi昏惫
 - měng rán懵然
 - hūn shì昏世
 - hūn hūn昏昏
 
