词典讲唱	
	讲唱
词语解释
讲唱[ jiǎng chàng ]
⒈ 古代讲经,先唱经文,而后讲说,谓之“讲唱”。亦泛指讲经说法。
引证解释
⒈ 古代讲经,先唱经文,而后讲说,谓之“讲唱”。亦泛指讲经说法。
引《魏书·儒林传·刘献之》:“吾贵 每一讲唱,门徒千数,其行业可称者寡。”
唐 道宣 《续高僧传·义解十一·灵睿》:“睿 自此后,周流讲唱,传化不絶。”
宋 赞宁 等《宋高僧传·义解二·宗哲》:“后固讲唱,厥义日新,时谓之为‘法江’。”
			相关词语
		
	- jiǎng shì讲事
 - chàng lǜ唱率
 - chàng jīng唱经
 - chàng hǒu唱吼
 - jiǎng gōng讲供
 - kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
 - chàng hùn唱诨
 - jiǎng shì讲释
 - shì jiǎng xué shì侍讲学士
 - yán jiǎng研讲
 - chàng tóu唱头
 - chàng lǐ唱礼
 - jiǎng yuàn讲院
 - duì jiǎng对讲
 - cǐ chàng bǐ hè此唱彼和
 - jiǎng jiàng讲匠
 - yán chàng妍唱
 - jiǎng xù讲叙
 - jiǎng róng讲戎
 - chàng bái唱白
 - dì chàng qiǎn zhuó低唱浅酌
 - hé ér bù chàng和而不唱
 - wǔ jiǎng sì měi五讲四美
 - míng chàng名唱
 - dōu jiǎng shēng都讲生
 - xiǎo jiǎng小讲
 - gāng yīn gāo chàng亢音高唱
 - duì jiǎng diàn huà对讲电话
 - fū chàng fù suí夫唱妇随
 - shè jiǎng舍讲
 
