词典将臣
将臣
词语解释
将臣[ jiāng chén ]
⒈ 武臣。与儒臣相对。
引证解释
⒈ 武臣。与儒臣相对。
引《新唐书·李福传》:“时 党项羌 震扰,议者以将臣贪牟产虏怨,议择儒臣治边。”
相关词语
- zhēn chén贞臣
- hù jiāng户将
- shǐ chén fáng使臣房
- jiàng shì将士
- wù jí jiāng fǎn物极将返
- jié jiāng节将
- zì jiāng自将
- jiāng yé将爷
- shū chén枢臣
- chēng chén nà gòng称臣纳贡
- qiǎn bīng diào jiàng遣兵调将
- kāng kǎi shū jiāng慷慨输将
- jiāng tiān jiù dì将天就地
- qiān qí zhǎn jiàng搴旗斩将
- jiāng xīng将星
- chén qiè臣妾
- jiāng láo将牢
- kē chén科臣
- jiāng guī cāo将归操
- péi chén陪臣
- niè zǐ gū chén孽子孤臣
- qī chén七臣
- jiāng jūn shù将军树
- jiāng xiōng bǐ dù将胸比肚
- jiāng běn qiú lì将本求利
- liù jiàng jūn六将军
- nǚ jiàng女将
- fēng jiāng dà chén封疆大臣
- pān jiāng jūn潘将军
- zhèng chén诤臣