词典江干
江干
词语解释
江干[ jiāng gān ]
⒈ 江边,江畔。
英by the river;
引证解释
⒈ 江边;江岸。
引南朝 梁 范云 《之零陵郡次新亭》诗:“江干远树浮,天末孤烟起。”
唐 王勃 《羁游饯别》诗:“客心悬陇路,游子倦江干。”
清 刘献廷 《广阳杂记》卷四:“﹝ 王国良 ﹞至江干为渡船所苦,遂露宿江滸,平明始得渡归。”
姚雪垠 《李自成》第二卷第三十章:“杨柳若干株,摇曳江干;小桥村市,出没烟云水气之中。”
国语辞典
江干[ jiāng gān ]
⒈ 江边、江岸。
引唐·王勃〈羁游饯别〉诗:「客心悬陇路,游子倦江干。」
唐·戴叔伦〈江干〉诗:「江干望不极,楼阁影缤纷。」
近江畔
相关词语
- tí gàn提干
- jiāng zuǒ yí wú江左夷吾
- gān jù干剧
- jiāo gān郊干
- dǎo jí gàn gē倒戢干戈
- sān jiāng kǒu三江口
- sōng jiāng yín松江银
- gān dú干渎
- kàng gān rǎo抗干扰
- shuāng gàn霜干
- yǐn mǎ cháng jiāng饮马长江
- gān lì干吏
- jiǔ jiāng bā hé九江八河
- lín qín gàn林檎干
- jiāng shàng江上
- nèi gàn内干
- lǐng gàn领干
- wú xiāng gān无相干
- jiāng jīn江津
- gān qǐ干乞
- hàn yáng jiāng汉阳江
- bié gàn别干
- gān lán干栏
- gān cāo干糙
- gān dá dá干达达
- jū gān居干
- gān xī干溪
- zhū gān yù qī朱干玉戚
- sū dá bǐng gān苏打饼干
- jiāng jiè江介