词典讲讨	
	讲讨
词语解释
讲讨[ jiǎng tǎo ]
⒈ 讲习研究。
引证解释
⒈ 讲习研究。
引唐 柳宗元 《答元饶州论春秋书》:“未及讲讨,会先生病,时闻要论,尝以易教诲见宠。”
			相关词语
		
	- tǎo lǐ讨理
 - jiǎn tǎo检讨
 - tǎo yě huǒ讨野火
 - qín tǎo擒讨
 - tǎo yán讨研
 - tǎo lǔ讨虏
 - jiǎng gōng讲供
 - kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
 - tǎo xiào讨笑
 - tǎo chāo讨抄
 - zhū bào tǎo nì诛暴讨逆
 - jiǎng shì讲释
 - tǎo hé讨核
 - tǎo jiào讨教
 - shì jiǎng xué shì侍讲学士
 - yán jiǎng研讲
 - jiǎng yuàn讲院
 - duì jiǎng对讲
 - jīng tǎo精讨
 - tǎo qián讨钱
 - jiǎng jiàng讲匠
 - jiǎng xù讲叙
 - tǎo yì讨绎
 - fèn tǎo奋讨
 - jiǎng róng讲戎
 - qióng bō tǎo yuán穷波讨源
 - xiáng tǎo详讨
 - wǔ jiǎng sì měi五讲四美
 - diàn tǎo电讨
 - qǐ tǎo乞讨
 
