词典监锢
监锢
词语解释
监锢[ jiān gù ]
⒈ 监禁;禁锢。
引证解释
⒈ 监禁;禁锢。
引宋 苏轼 《应诏论四事状》:“岁月益久,逋欠愈多,科决监錮,以逮妻孥。”
清 金捧阊 《守一斋笔记·奚孝廉》:“核尔所犯,本应监錮,特念精脩有年,姑释去。”
相关词语
- jiān gōng监工
- jiān yuán监元
- huán jìng jiān cè环境监测
- ruǎn jiān软监
- jiān shōu监收
- chū jiān出监
- dòng jiān洞监
- shěn gù沈锢
- juān jiān捐监
- gù lòu锢露
- jiān guī监规
- jiān xíng监行
- sú jiān俗监
- jīng jì jiān dū经济监督
- jiān yìn监印
- jiān shì lǚ xī监市履狶
- jiān yuàn监院
- dǎng gù党锢
- méi gēn jiān梅根监
- jiān shí监食
- nèi jiān内监
- jiān hé hóu监河侯
- jiān zhì监制
- jiān hé监河
- fēng jiān风监
- mín jiān民监
- jiān zhèn监阵
- jiān què监榷
- zhā jiān查监
- liù jiān六监