词典煎靡	
	煎靡
词语解释
煎靡[ jiān mí ]
⒈ 挥霍;榨取。
引证解释
⒈ 挥霍;榨取。
引《韩非子·亡徵》:“好罢露百姓,煎靡货财者,可亡也。”
			相关词语
		
	- mí tè靡慝
 - mí wǔ靡膴
 - màn mí曼靡
 - jiān dēng煎灯
 - xiāng mí相靡
 - jiāo mí浇靡
 - mí zhī suǒ cuò靡知所措
 - mí jiè靡届
 - jiān jué煎厥
 - kuā mí夸靡
 - mí diē靡跌
 - mí zhān靡旃
 - mí bù suǒ cuò靡不所措
 - suǒ xiàng jiē mí所向皆靡
 - jiān áo煎敖
 - wěi mǐ委靡
 - mí jì靡既
 - jiān yán煎盐
 - fèng mǐ luán é凤靡鸾吪
 - shī mí施靡
 - huò mí mí靃靡靡
 - fén mí焚靡
 - mí jīng靡旌
 - zhī sǐ mí tā之死靡它
 - qīng mí清靡
 - mí tì靡替
 - mí mí弥靡
 - yǐ jiān zhǐ fán以煎止燔
 - xiāng jiān tài jí相煎太急
 - mí lā靡拉
 
