词典禁城
禁城
词语解释
禁城[ jìn chéng ]
⒈ 宫城。
引证解释
⒈ 宫城。
引南朝 宋 颜延之 《拜陵庙作》诗:“夙御严清制,朝驾守禁城。”
唐 陈羽 《长安卧病秋夜言怀》诗:“九重门锁禁城秋,月过南宫渐映楼。”
五代 牛希济 《谒金门》词:“梦断禁城钟鼓,泪滴枕檀无数。”
清 黄宗羲 《明夷待访录·奄宦上》:“使人主之天下不过此禁城数里之内者,皆奄宦为之也。”
老舍 《骆驼祥子》九:“御河的水久已冻好,静静的,灰亮的,坦平的,坚固的,托着那禁城的城墙。”
国语辞典
禁城[ jìn chéng ]
⒈ 宫城。
引《文选·颜延之·拜陵庙作诗》:「夙御严清制,朝驾守禁城。」
唐·陈羽〈长安卧病秋夜言怀〉诗:「九重门锁禁城秋,月过南宫渐映楼。」
相关词语
- chéng shǒu城守
- jīn jiǔ禁久
- bǎn chéng zhǔ kǒu板城渚口
- jīn fǎ禁法
- jīn jí禁籍
- jìn jué禁绝
- dà jìn大禁
- wéi chéng维城
- yán chéng shì盐城市
- chéng guō城郭
- fú róng chéng芙蓉城
- shèng chéng圣城
- shū jìn疏禁
- bēng chéng崩城
- chéng xù城洫
- jīn wéi mén禁围门
- děng jià lián chéng等价连城
- jīn gé禁阁
- yán chéng严城
- mǎ chéng马城
- yù jìn玉禁
- guó chéng国城
- mù chéng木城
- xún chéng巡城
- guān jīn官禁
- jìn wèi禁卫
- hàn chéng捍城
- dān chéng丹城
- jīn kǒu lì禁口痢
- zhuàng chéng撞城