词典痉风	
	痉风
词语解释
痉风[ jìng fēng ]
⒈ 痉挛,风病。
引证解释
⒈ 痉挛,风病。
引明 李时珍 《本草纲目·百病主治药上·痉风》:“即痓病,属太阳、督脉二经。其证发热口噤如癇,身体强直,角弓反张,甚则搐搦。”
明 李时珍 《本草纲目·百病主治药上·鸭涎》:“小儿痉风反张,滴之。”
			相关词语
		
	- yí fēng yì chén遗风逸尘
 - chuō lì fēng fā踔厉风发
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - shén fēng神风
 - fēng mào风貌
 - sī fēng嘶风
 
