词典京门
京门
词语解释
京门[ jīng mén ]
⒈ 国门。指国都。
引证解释
⒈ 国门。指国都。
引唐 王昌龄 《郑县宿陶太公馆中赠冯六元二》诗:“京门望 西岳,百里见郊树。”
相关词语
- zhuàn mén转门
- dōng mén yǎn东门眼
- yìng mén应门
- guì mén跪门
- dōng jīng huí hé东京回合
- mén kě zhāng luó门可张罗
- mén bàn门瓣
- mén zú门卒
- jīng huā京花
- mén lǘ zhī wàng门闾之望
- zhōng mén中门
- jīn mén dà qiáo金门大桥
- chuǎng guǎ mén闯寡门
- lù mén路门
- dǐng lù mén鼎路门
- shé mén蛇门
- běi jīng zhèng biàn北京政变
- zǒu mén lù走门路
- jīng líng京陵
- mén sī门司
- héng mén衡门
- luò jīng洛京
- fèn mén粪门
- kǎi xuán mén凯旋门
- zān yīng mén dì簪缨门第
- guān mén luò shuān关门落闩
- kuí mén xiāng揆门相
- jīn wéi mén禁围门
- jīng huā zǐ京花子
- mò zhī yǔ jīng莫之与京