词典经神
经神
词语解释
经神[ jīng shén ]
⒈ 称东汉郑玄。晋王嘉《拾遗记·前汉下》载:郑玄为当时经学大师,求学者不远千里而来,“京师谓康成为'经神'。”
引证解释
⒈ 称 东汉 郑玄。
相关词语
- fēng shén yì cǎi丰神异彩
- shén dōu神都
- lè shén乐神
- huó cái shén活财神
- shén hǔ神浒
- sòng shén送神
- fèi shén费神
- shén nóng shè神农社
- shén xián神弦
- chàng jīng唱经
- jīng zhì经帙
- miào suàn rú shén庙算如神
- xīn zhào shén jiāo心照神交
- shí èr jīng十二经
- liǔ shèng huā shén柳圣花神
- jí shén吉神
- shén pò神魄
- jīng lǚ经履
- shén míng神明
- jīng jù经据
- jīng shén tóu ér精神头儿
- bǎo ān jīng shǐ饱谙经史
- shén fēng神风
- qū zhì shén míng祛治神明
- shān shén yé山神爷
- jīng yàn jiào xùn经验教训
- yìn jīng yuàn印经院
- shén zhù神注
- chī yóu shén蚩尤神
- shén xū神虚