词典精曜
精曜
词语解释
精曜[ jīng yào ]
⒈ 光辉。
引证解释
⒈ 光辉。
引汉 班固 《西都赋》:“精曜华烛,俯仰如神。”
晋 左思 《吴都赋》:“精曜潜颖,硩陊山谷。”
《晋书·元帝纪》:“隆準龙颜,目有精曜。”
相关词语
- chuí jīng垂精
- jīng yè精液
- jīng zéi精贼
- sān yào三曜
- jīng jiàn精鉴
- hái jīng还精
- shú jīng熟精
- jīng bái zhī xīn精白之心
- jīng shén tóu ér精神头儿
- yán jīng dān sī研精殚思
- jīng tòu精透
- yě hú jīng野狐精
- wèng jīng瓮精
- bái gǔ jīng白骨精
- léi jīng雷精
- yǎng jīng xù ruì养精蓄鋭
- jīng tǎo精讨
- jīng kuàng精矿
- gùn jīng棍精
- mài jīng麦精
- jīng yī精一
- jīng ruì zhī shī精锐之师
- chén yào宸曜
- fā jīng发精
- xuān yào轩曜
- nòng jīng hún弄精魂
- rì jīng日精
- jīng běn精本
- xī yào羲曜
- shuǐ jīng pán水精盘