词典禁火辰	
	禁火辰
词语解释
禁火辰[ jìn huǒ chén ]
⒈ 指寒食节。
引证解释
⒈ 指寒食节。
引唐 李绅 《建元寺》诗:“江上物候伤心地,远寺经过禁火辰。”
			相关词语
		
	- huǒ kēng火坑
 - chén fàng shì辰放氏
 - jīn jiǔ禁久
 - huǒ yú火虞
 - tǎo yě huǒ讨野火
 - huí huǒ回火
 - xīn jí huǒ liáo心急火燎
 - zhuàng huǒ壮火
 - shuāng lù zhī chén霜露之辰
 - huǒ mǎ火马
 - yǎng huǒ养火
 - shēng chén bā zì生辰八字
 - tài chén泰辰
 - jīn fǎ禁法
 - jīn jí禁籍
 - jìn jué禁绝
 - dà jìn大禁
 - huǒ jì tāng火齐汤
 - tiě huǒ lún铁火轮
 - huǒ yù火浴
 - jí chén及辰
 - míng huǒ冥火
 - huǒ zhái sēng火宅僧
 - fáng huǒ qiáng防火墙
 - huǒ zhèng火正
 - fú huǒ伏火
 - shū jìn疏禁
 - huǒ cán火蚕
 - huǒ mào sān zhàng火冒三丈
 - huǒ jiàn dàn火箭弹
 
