词典禁身
禁身
词语解释
禁身[ jìn shēn ]
⒈ 囚禁人身。
引证解释
⒈ 囚禁人身。
引《资治通鉴·唐德宗贞元七年》:“若军士陵忽府县,禁身以闻,委御史臺推覆。”
胡三省 注:“禁身者,囚禁其身。”
相关词语
- shēn tiē身帖
- cuò shēn错身
- jīn jiǔ禁久
- guān shēn官身
- gù shēn顾身
- jīn shēn金身
- sān zhuǎn shēn三转身
- jīn fǎ禁法
- jīn jí禁籍
- jìn jué禁绝
- shǒu shēn fēn lí首身分离
- chōu shēn抽身
- dà jìn大禁
- shè shēn舍身
- shū jìn疏禁
- dìng shēn fǎ定身法
- fǎ shēn法身
- dài shēn代身
- jīn wéi mén禁围门
- jīn gé禁阁
- dūn shēn蹲身
- suí shēn随身
- yù jìn玉禁
- shēn shǒu fēn lí身首分离
- shēn yì身役
- guān jīn官禁
- jìn wèi禁卫
- shēn xiān shì zhòng身先士众
- dǎn bāo shēn tǐ胆包身体
- shēn cái身才