词典津童	
	津童
词语解释
津童[ jīn tóng ]
⒈ 船家的孩子。
引证解释
⒈ 船家的孩子。
引唐 张说 《喜度岭》诗:“江妾晨炊黍,津童夜櫂舟。”
唐 李端 《送路司谏侍从叔赴洪州》诗:“村女解收鱼,津童能用檝。”
			相关词语
		
	- jīn lì津吏
 - tiān jīn kuài bǎn天津快板
 - jīn tuò津唾
 - qí tóng奇童
 - tóng diān童颠
 - tóng yòu童幼
 - jiāng jīn江津
 - yáng tóng阳童
 - zhòng tóng重童
 - jīn jì津济
 - rú tóng孺童
 - chǐ huō tóu tóng尺豁头童
 - wú rén wèn jīn无人问津
 - bái shǒu huáng tóng白首黄童
 - èr tóng yī mǎ二童一马
 - sā jīn撒津
 - jīn mài津脉
 - yāo tóng妖童
 - tóng sǒu童叟
 - jīn tiē津贴
 - yí jīn饴津
 - tóng mù童木
 - jīn gān津干
 - tóng qí童骑
 - qīng tóng青童
 - tóng guàn童丱
 - pán jù yào jīn盘踞要津
 - huán tóng还童
 - yán jīn bǎo jiàn延津宝剑
 - jīn tóu津头
 
