词典继亲
继亲
词语解释
继亲[ jì qīn ]
⒈ 后母。
⒉ 犹结亲。
引证解释
⒈ 后母。
引汉 蔡邕 《胡公碑》:“继亲在堂,朝夕定省。”
北齐 颜之推 《颜氏家训·后娶》:“继亲虐则兄弟为讐。”
唐 赵璘 《因话录·商上》:“奉继亲 薛太夫人 尽孝敬之道。”
⒉ 犹结亲。
引金 董解元 《西厢记诸宫调》卷三:“﹝ 张生 ﹞当时献退贼之策,夫人面许继亲, 张生 托贫僧敬问一耗。”
国语辞典
继亲[ jì qīn ]
⒈ 联姻、结婚。
引《董西厢·卷三》:「昨日乱军至寺,夫人祷我退贼之策,愿我继亲,未审亲事如何?」
⒉ 后母、继母。
引北齐·颜之推《颜氏家训·后娶》:「异姓宠则父母被怨,继亲虐则兄弟为雠。」
相关词语
- sī qīn私亲
- qīn cán亲蚕
- fēi qīn fēi gù非亲非故
- xiǎn qīn显亲
- qīn shì guān亲事官
- jì chén继尘
- pán téng qīn juàn蟠藤亲眷
- xiè qīn jiǔ谢亲酒
- qīn bù gé shū亲不隔疏
- xí qīn习亲
- jì huǒ继火
- qīn mín亲民
- qiǎng qīn抢亲
- shè qīn舍亲
- qīn dài亲待
- wáng qīn王亲
- bīn qīn宾亲
- bǐ jiān jì zhǒng比肩继踵
- jiǎng qīn讲亲
- jì zǐ nǚ继子女
- jì guǐ继轨
- qīn zú亲族
- jì sì继祀
- qióng qīn pō gù穷亲泼故
- jiù qīn就亲
- lìng qīn令亲
- zōng qīn宗亲
- dí cháng jì chéng嫡长继承
- kē qīn轲亲
- qīn fū zhǔ亲夫主