词典究识
究识
词语解释
究识[ jiū shí ]
⒈ 熟识。
引证解释
⒈ 熟识。
引《宋书·王僧绰传》:“究识流品,諳悉人物,拔才举能,咸得其分。”
《南史·王准之传》:“准之 究识旧仪,问无不对。”
相关词语
- shí lǚ识履
- shí miàn识面
- tú shí图识
- jì shí纪识
- màn shí漫识
- hēi shí嘿识
- zì shí自识
- qióng jiū穷究
- gāo míng yuǎn shí高明远识
- jiū nián究年
- jiù shí旧识
- dòng shí洞识
- rèn shí lùn仞识论
- shí jiě识解
- shí shí zhī wù识时知务
- jiū chàng究畅
- jiǎn shí谫识
- jiū huái究怀
- míng zhòng shí àn名重识暗
- qián yì shí潜意识
- jiū suǒ究索
- yǔ yán shí bié语言识别
- shí zhí识职
- yán jiū研究
- tí shí题识
- xiǎo shí小识
- xué jiū学究
- jiū lùn究论
- gòng shí共识
- ài kǒu shí xiū碍口识羞