词典客庭
客庭
词语解释
客庭[ kè tíng ]
⒈ 旅居者所在的庭院。
引证解释
⒈ 旅居者所在的庭院。
引唐 骆宾王 《寒夜独坐游子多怀简知己》诗:“独有孤明月,时照客庭寒。”
唐 王贞白 《秋日旅怀寄右省郑拾遗》诗:“永夕愁不寐,草虫喧客庭。”
相关词语
- jiē tíng阶庭
- kè xíng客行
- tíng chú庭除
- kè náng客囊
- shǔ xiù gōng tíng黍秀宫庭
- guān kè观客
- fàn shuǐ kè rén贩水客人
- pǔ kè普客
- xī xīn kè息心客
- qí lǘ kè骑驴客
- yú gān kè渔竿客
- mù kè幕客
- tíng luò庭落
- sōng bǎi zhī kè松柏之客
- dà tíng大庭
- ruò kè爇客
- tóng tíng彤庭
- kàn kè看客
- qiān kè迁客
- shì tíng戺庭
- yān chén kè烟尘客
- shū kè书客
- chū tíng出庭
- kè ér客儿
- qū tíng趋庭
- jiào kè釂客
- yì kè邑客
- qǐn tíng寝庭
- yuè kè岳客
- dà jiā tíng大家庭