词典空发
空发
词语解释
空发[ kōng fā ]
⒈ 谓无故发生。
引证解释
⒈ 谓无故发生。
引《后汉书·桓帝纪》:“比者星辰谬越,坤灵震动;灾异之降,必不空发。”
相关词语
- hòu fā zhì rén后发制人
- wò fà握发
- sì kōng四空
- kōng dòng dòng空洞洞
- fā hào发号
- kūn fā髡发
- fā là发辣
- jiǎn zhǎo duàn fā翦爪断发
- xiàn kōng县空
- kōng fèi空费
- kōng wáng fó空王佛
- fā guāng发光
- kōng dàng空档
- kōng jiàn空见
- fān kōng翻空
- fā bò发檗
- kōng wéi空帷
- xī máo biàn fā晰毛辨发
- chuán kōng传空
- lǐng kōng领空
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- kōng huàn空幻
- fā qián chǎn yōu发潜阐幽
- kōng xué空穴
- fā shàng zhǐ guàn发上指冠
- pǎo fā跑发
- fā yuán发原
- kōng jiǎ空假
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- shū kōng jiàng书空匠