词典空荒
空荒
词语解释
空荒[ kōng huāng ]
⒈ 荒凉。
引证解释
⒈ 荒凉。
引《宋书·索虏传论》:“村井空荒,无復鸣鸡吠犬。”
宋 陈师道 《舟中》诗:“岸上空荒夜火明,舟中起坐待残更。”
相关词语
- sì kōng四空
- kōng dòng dòng空洞洞
- hūn huāng昏荒
- xiàn kōng县空
- kōng fèi空费
- kōng wáng fó空王佛
- kōng dàng空档
- kōng jiàn空见
- huāng sāi荒塞
- fān kōng翻空
- kōng wéi空帷
- chuán kōng传空
- lǐng kōng领空
- kōng huàn空幻
- kōng xué空穴
- kōng jiǎ空假
- shū kōng jiàng书空匠
- qíng kōng晴空
- kōng huà空话
- kōng xì空郄
- huāng zuì荒醉
- huāng shù荒数
- kōng kuǎn空窾
- kōng qì tiáo jié空气调节
- lóng huāng shuò mò龙荒朔漠
- dān huāng耽荒
- huāng hàn荒旱
- kōng wú空无
- kōng zhōng空钟
- jiàn kōng dǎo dàn舰空导弹