词典口才
口才
词语解释
口才[ kǒu cái ]
⒈ 说话的才能技巧。
例他很有口才。
英eloquence;
引证解释
⒈ 说话的才能。
引《孔子家语·七十二弟子解》:“宰予 字 子我,鲁 人,有口才著名。”
《新唐书·奸臣传下·卢杞》:“杞 有口才,体陋甚。”
茅盾 《子夜》十五:“苏伦 也算是半个‘理论家’,口才是一等。”
杜鹏程 《在和平的日子里》第二章:“他为自己拙劣的口才和沉不住气的架势而懊恼!”
国语辞典
口才[ kǒu cái ]
⒈ 说话的技巧。
引《三国演义·第四七回》:「口才辨给,少有胆气。」
《初刻拍案惊奇·卷一八》:「胸中广博,极有口才,也是一个有意思的人。」
近辩才 谈锋 辞令
英语eloquence
德语Beredsamkeit (S)
法语éloquence
相关词语
- lì bó cái shū力薄才疏
- kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
- gōng cái gōng wàng公才公望
- sāi kǒu塞口
- fàng yàn kǒu放焰口
- nǚ xiù cái女秀才
- xióng cái dà lüè雄才大略
- bǎn chéng zhǔ kǒu板城渚口
- cái diào xiù chū才调秀出
- cái xíng才行
- chǐ kǒu侈口
- sān jiāng kǒu三江口
- huáng kǒu ér黄口儿
- kǒu bēi zài dào口碑载道
- fàn kǒu饭口
- jīn kǒu yù yán金口玉言
- biàn kǒu辨口
- dù kǒu wú yán杜口无言
- kǒu wèi口胃
- chǎn kǒu谄口
- cái qì chāo rán才气超然
- kǒu jiàn口荐
- kǒu kě口渴
- láng cái nǚ zī郎才女姿
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- wǎng kǒu辋口
- kǒu xián口弦
- kǒu biàn hù shuō口辩户说
- fù kǒu负口
- jìn cái近才