词典口耳相传
口耳相传
词语解释
口耳相传[ kǒu ěr xiāng chuán ]
⒈ 指口头传授。
英pass from mouth to mouth;
引证解释
⒈ 口说耳听,递相传授。
引鲁迅 《汉文学史纲要》第一篇:“口耳相传,或逮后世。”
相关词语
- fǔ chē xiāng yī辅车相依
- chuán qiān传签
- chuán shòu传受
- kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
- miè xiāng灭相
- xiāng xùn相逊
- chuán pài传派
- wō nāng xiāng窝囊相
- tíng ěr聤耳
- zhào xiàng jī照相机
- sāi kǒu塞口
- fàng yàn kǒu放焰口
- chuán fàn传饭
- shì xiàng世相
- mò bù xiāng guān漠不相关
- bǎn chéng zhǔ kǒu板城渚口
- chī ěr guāng吃耳光
- xiāng mí相靡
- chuán fáng传房
- ěr shì耳视
- shèng xiāng圣相
- chǐ kǒu侈口
- dì xiāng递相
- ěr chuō耳戳
- bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
- dǐng chēng yǒu ěr鼎铛有耳
- míng shí xiāng fú名实相符
- xiāng rěn wèi guó相忍为国
- sān jiāng kǒu三江口
- huáng kǒu ér黄口儿