词典狂草
狂草
词语解释
狂草[ kuáng cǎo ]
⒈ 草书的一种,笔势相连而圆转,字形狂放多变。
英highly cursive script in Chinese calligraphy;
引证解释
⒈ 草书中最放纵的一种。笔势连绵回绕,字形变化繁多。相传创自 汉 张芝,至 唐 张旭、怀素 始有流传。
引清 冯班 《钝吟书要》:“虽狂如 旭 素,咸臻神妙。古人醉时作狂草,细看无一失笔,平日工夫细也。”
清 高士奇 《<藏真自序帖>跋》:“唐 怀素 书,奇纵变化,超迈前古。其自叙一卷,尤为生平狂草。”
⒉ 随意潦草。
引巴金 《家》二五:“从 倩如 的狂草的字迹看来,可以知道她是多么愤慨。”
国语辞典
狂草[ kuáng cǎo ]
⒈ 一种草书。为汉末书法家张芝首创,至唐代张旭、怀素时,广为盛行。狂草笔势狂放不拘,连绵回绕,字形变化繁多。又因其简笔、连笔甚多,较不易于辨认。
德语eine Art von Kaligraphiestil , wildes Geschreibsel
相关词语
- rě cǎo niān huā惹草粘花
- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
- dú cǎo毒草
- zān hāo xí cǎo簪蒿席草
- cǎo tuán piáo草团瓢
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- cǎo qǐn草寝
- rù cǎo wù入草物
- líng yǔ shēng cǎo囹圄生草
- bǎi cǎo quán yú百草权舆
- xí cǎo席草
- cǎo lú sān gù草庐三顾
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- cǎo máo草茆
- kuáng wéi狂为
- qū yì cǎo屈佚草
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- cǎo xiě草写
- cǎo shàng shuāng草上霜
- yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
- kuáng fēng bào yǔ狂风暴雨
- mài cǎo麦草
- yú wěi cǎo鱼尾草
- kuáng fēng狂风
- jīn luán shì cǎo金銮视草
- cū kuáng麤狂
- xuán cǎo玄草
- chú cǎo除草
- cǎo táng tǐ草堂体