词典狂放
狂放
词语解释
狂放[ kuáng fàng ]
⒈ 任性放荡。
例狂放不羁。
英be unruly or unrestrained;
引证解释
⒈ 任性放荡。
引金 王若虚 《鄜州龙兴寺明极轩记》:“始予以狂放不羈,为上官所捃,宴游戏剧,悉禁絶之。”
《醒世恒言·灌园叟晚逢仙女》:“那 十八姨 性颇轻佻,却又好酒。多饮几盃,渐渐狂放。”
清 侯方域 《任源邃传》:“初, 元祥 为儒生,以文行自厉,而 源邃 负气狂放不相类。”
冰心 《寄小读者》十五:“后来旁人告诉我,她的父亲纵酒狂放,醉后时时虐待她的儿女。”
国语辞典
狂放[ kuáng fàng ]
⒈ 狂妄放荡,任性而为。
例如:「他狂放的性格,使人不敢亲近。」
近放荡
英语wild, unrestrained
法语sauvage, non contenu
相关词语
- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- fàng dǎi放歹
- kuáng wéi狂为
- hóng fàng宏放
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
- kuáng fēng bào yǔ狂风暴雨
- kuáng fēng狂风
- mó fàng模放
- qí fàng齐放
- cū kuáng麤狂
- shē fàng奢放
- dié luàn fēng kuáng蝶乱蜂狂
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- kuáng zǐ狂子
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- yī huā dú fàng一花独放