词典旷礼
旷礼
词语解释
旷礼[ kuàng lǐ ]
⒈ 失礼。
引证解释
⒈ 失礼。
引唐 独孤及 《抚州南城县客馆新亭记》:“每将之迎之,则自郊劳至于致饮,无旷礼,无违物。”
相关词语
- shǒu lǐ守礼
- kuān kuàng宽旷
- zàng lǐ葬礼
- tōng lǐ通礼
- lǐ xíng礼刑
- lǐ cí礼辞
- jiàn lǐ荐礼
- yǐ lǐ xiāng dài以礼相待
- zhāo lǐ招礼
- yàn lǐ宴礼
- lǐ jí礼籍
- mù lǐ沐礼
- lóng lǐ隆礼
- zhì xīn cháo lǐ至心朝礼
- fén xiān lǐ bài焚香礼拜
- lǐ yì礼异
- xuān kuàng轩旷
- kuàng dài旷代
- chàng lǐ唱礼
- kuàng nǚ旷女
- bào jiàn lǐ抱见礼
- lǐ wù礼物
- fù lǐ赙礼
- chái cè lǐ柴册礼
- jūn lǐ钧礼
- lǐ sān běn礼三本
- cháng zhāi lǐ fó长斋礼佛
- lǐ shèng zé lí礼胜则离
- lì rì kuàng jiǔ历日旷久
- lǐ fú ní礼服呢