词典旷谧
旷谧
词语解释
旷谧[ kuàng mì ]
⒈ 空旷寂静。
引证解释
⒈ 空旷寂静。
引《艺文类聚》卷七六引 南朝 齐 王融 《出家善门颂》:“道场旷謐,禪逕闲清。”
相关词语
- kuān kuàng宽旷
- xuān kuàng轩旷
- kuàng dài旷代
- kuàng nǚ旷女
- chéng mì澄谧
- lì rì kuàng jiǔ历日旷久
- yōu kuàng幽旷
- yá kuàng牙旷
- kuàng fèi旷废
- qīng kuàng chāo sú清旷超俗
- jì mì寂谧
- kuàng bié旷别
- shěn mì沈谧
- kuàng rì lěi shí旷日累时
- kāi kuàng开旷
- zhēn kuàng榛旷
- lóng ēn kuàng diǎn隆恩旷典
- kuàng bào旷抱
- kuàng suì旷岁
- kuàng tǔ旷土
- kuàng mǎng旷莽
- zhào kuàng照旷
- kuàng píng旷平
- kuàng fèi旷费
- chāo kuàng超旷
- liáo kuàng辽旷
- chóng kuàng崇旷
- kuàng yàng旷样
- chōng mì冲谧
- yōu kuàng悠旷