词典狂逆	
	狂逆
词语解释
狂逆[ kuáng nì ]
⒈ 狂妄悖逆。
引证解释
⒈ 狂妄悖逆。
引《晋书·王敦传》:“王敦 凭恃宠灵,敢肆狂逆,方朕 太甲,欲见幽囚。是可忍也,孰不可忍也!”
《宋书·王僧达传》:“僧达 屡经狂逆,上以其终无悛心,因 高闍 事陷之。”
宋 朱彧 《萍洲可谈》卷三:“﹝ 赵諗 ﹞陞朝为国子博士,忽以狂逆伏法。”
			相关词语
		
	- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
 - mò nì yú xīn莫逆于心
 - nì àn逆案
 - qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
 - qì nì guī shùn弃逆归顺
 - fù nì覆逆
 - pī nì lóng lín批逆龙鳞
 - kuáng wéi狂为
 - pī fà yáng kuáng被发详狂
 - yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
 - kuáng fēng bào yǔ狂风暴雨
 - zhū bào tǎo nì诛暴讨逆
 - kuáng fēng狂风
 - bèi nì背逆
 - nì dǔ逆覩
 - cū kuáng麤狂
 - yuě nì哕逆
 - dié luàn fēng kuáng蝶乱蜂狂
 - kuáng zǐ狂子
 - chuǎn nì踳逆
 - nì tú逆徒
 - qǐng nì请逆
 - nì shī dǎo xíng逆施倒行
 - nì hē逆呵
 - kuáng tiāo狂佻
 - kuáng bǐ狂笔
 - kuáng chén狂尘
 - shì nì弑逆
 - zhāng kuáng獐狂
 - fēng kuáng yǔ héng风狂雨横
 
