词典狂泉
狂泉
词语解释
狂泉[ kuáng quán ]
⒈ 传说中使人饮后发狂的泉水。喻指接受错误的思想、学术。湍急的泉水。
引证解释
⒈ 传说中使人饮后发狂的泉水。
引《宋书·袁粲传》:“昔有一国,国中一水,号曰狂泉。国人饮此水,无不狂。”
⒉ 喻指接受错误的思想、学术。
引康有为 《法国革命史论》:“乃益信吾国经三代之政, 孔子 之教,文明美备,万法精深,升平久期,自由已极,诚不敢妄饮狂泉甘服毒药也。”
⒊ 湍急的泉水。
引清 陈梦雷 《行路难》诗:“层峦争地迭苍翠,狂泉奔壑殷如雷。”
相关词语
- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
- shì quán zhī jī誓泉之讥
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- jī quán机泉
- kuáng wéi狂为
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
- kuáng fēng bào yǔ狂风暴雨
- kuáng fēng狂风
- cū kuáng麤狂
- xiāng quán香泉
- qiū quán秋泉
- dié luàn fēng kuáng蝶乱蜂狂
- kuáng zǐ狂子
- quán bù xiān shēng泉布先生
- kuáng tiāo狂佻
- kuáng bǐ狂笔
- quán huā泉花
- jiǎng yuè quán蒋月泉
- kuáng chén狂尘
- zhāng kuáng獐狂
- fēng kuáng yǔ héng风狂雨横
- kuáng nì狂逆
- jǐng quán井泉
- kuáng shuǐ狂水
- xiào quán涍泉
- hóng quán洪泉
- quán huá泉华
- bǎn quán shī阪泉师
- kuí quán zhī zhū逵泉之诛