词典狂矢	
	狂矢
词语解释
狂矢[ kuáng shǐ ]
⒈ 强劲的箭。喻出色的人才。
引证解释
⒈ 强劲的箭。喻出色的人才。
引清 刘献廷 《箜篌引》:“我非狂矢汝駑駘,豺虎纵横遍九垓,箜篌所悲悲尘埃。”
			相关词语
		
	- kuáng gǔ zhī yán狂瞽之言
 - qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
 - shǐ sǐ矢死
 - xuán hú shè shǐ悬弧射矢
 - kuáng wéi狂为
 - pī fà yáng kuáng被发详狂
 - yīng diān yàn kuáng莺颠燕狂
 - kuáng fēng bào yǔ狂风暴雨
 - kuáng fēng狂风
 - zhòng shǐ zhī dì众矢之的
 - cū kuáng麤狂
 - hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
 - yā shǐ鸭矢
 - dié luàn fēng kuáng蝶乱蜂狂
 - kuáng zǐ狂子
 - shù shǐ jūn jīn束矢钧金
 - yuē shǐ约矢
 - kuáng tiāo狂佻
 - kuáng bǐ狂笔
 - shǐ yè矢液
 - kuáng chén狂尘
 - zhāng kuáng獐狂
 - fēng kuáng yǔ héng风狂雨横
 - kuáng nì狂逆
 - kuáng shuǐ狂水
 - shǐ rú yǔ xià矢如雨下
 - xuán shǐ悬矢
 - rú suì rú kuáng如碎如狂
 - shǐ yuàn矢愿
 - shǐ méng矢盟
 
