词典朗咏	
	朗咏
词语解释
朗咏[ lǎng yǒng ]
⒈ 高声吟诵。
引证解释
⒈ 高声吟诵。
引《文选·孙绰<游天台山赋>》:“凝思幽巖,朗咏长川。”
李周翰 注:“朗,高也。凝思坐於幽巖,高咏临於长川。”
唐 王勃 《上巳浮江宴序》:“方披襟朗咏,饯斜光於碧岫之前;散髮高吟,对明月於青溪之下。”
元 于立 《春游天湖》诗:“朗咏《招隐》作,悲吟《黄竹》章。”
			相关词语
		
	- yǒng yǔ咏语
 - huàng lǎng滉朗
 - huò rán kāi lǎng豁然开朗
 - fēn lǎng分朗
 - lǎng yè朗夜
 - wēi lǎng危朗
 - xīng yǒng兴咏
 - míng lǎng lǎng明朗朗
 - yīng lǎng英朗
 - rùn lǎng润朗
 - yǒng shǐ shī咏史诗
 - xiàng yǒng巷咏
 - sāng jiān zhī yǒng桑间之咏
 - shǎng yǒng赏咏
 - luò shēng yǒng洛生咏
 - shēn yǒng申咏
 - zhào lǎng照朗
 - yǒng xù咏絮
 - lǎng kàng朗伉
 - xíng yǒng行咏
 - tōng lǎng通朗
 - yǒng rén咏仁
 - lǎng jì朗霁
 - yǒng sòng咏颂
 - bā yǒng shī八咏诗
 - lǎng qīng朗清
 - qín tíng lǎng jìng秦庭朗镜
 - lǎng shàn朗赡
 - bā yǒng八咏
 - cháo fēng yǒng yuè嘲风咏月
 
