词典老臣
老臣
词语解释
老臣[ lǎo chén ]
⒈ 老年人对君主或他人的谦称。
例老臣病足。——《战国策·赵策》
英I, Your old servant;
⒉ 又。
例老臣今者殊不欲食。
引证解释
⒈ 年老之臣的自称。
引《左传·襄公二十九年》:“且先君而有知也,毋寧夫人而焉用老臣。”
《汉书·赵充国传》:“时 充国 年七十餘,上老之,使御史大夫 丙吉 问谁可将者, 充国 对曰:‘亡踰於老臣者矣。’”
⒉ 指任职较久、齿德俱尊之臣。
引唐 杜甫 《蜀相》诗:“三顾频烦天下计,两朝开济老臣心。”
《清史稿·圣祖纪三》:“加祝釐老臣 宋犖 太子少师, 田种玉 太子少傅。”
国语辞典
老臣[ lǎo chén ]
⒈ 年老的臣子。
引唐·杜甫〈蜀相〉诗:「三顾频烦天下计,两朝开济老臣心。」
《儒林外史·第一回》:「王冕接过来看,才晓得危素归降之后,妄自尊大,在太祖面前自称老臣。」
相关词语
- zhēn chén贞臣
- lǎo miù老谬
- lǎo rén shān老人山
- lǎo qiān老悭
- liàn chuān sān lǎo练川三老
- shǐ chén fáng使臣房
- dǎ sǐ lǎo hǔ打死老虎
- mǐ lǎo shǔ米老鼠
- jiā lǎo家老
- xiǎo lǎo小老
- lǎo bà老罢
- shū chén枢臣
- jì lǎo寄老
- chēng chén nà gòng称臣纳贡
- yǎng lǎo sòng zhōng养老送终
- xiáng lǎo庠老
- nián lǎo lì shuāi年老力衰
- shēng lǎo bìng sǐ生老病死
- lǎo gǔ wán diàn老古玩店
- chén qiè臣妾
- gǔ lǎo鼓老
- lǎo pó niáng老婆娘
- zōng lǎo宗老
- zhí tóu lǎo hǔ直头老虎
- yán luó lǎo zǐ阎罗老子
- kē chén科臣
- lǎo qióng老穷
- lǎo qí老耆
- péi chén陪臣
- niè zǐ gū chén孽子孤臣