词典脸孔	
	脸孔
词语解释
脸孔[ liǎn kǒng ]
⒈ 脸;脸上的表情。
引证解释
⒈ 脸;脸上的表情。
引鲁迅 《呐喊·孔乙己》:“掌柜是一副凶脸孔。”
柳青 《铜墙铁壁》第八章:“坏种脸孔煞白,偷瞟了一眼满院的人群。”
沙汀 《凶手》:“他呆了好一会,然后抽一口气,把脸孔埋到手掌里去了。”
国语辞典
脸孔[ liǎn kǒng ]
⒈ 面容。
例如:「大哥有著英俊帅气的脸孔。」
			相关词语
		
	- bù dé liǎn不得脸
 - kǒng zhào孔照
 - liǎn mú zǐ脸模子
 - bǎi kǒng qiān chuāng百孔千疮
 - xiǎo bái liǎn ér小白脸儿
 - diū liǎn丢脸
 - liù àn kǒng mù六案孔目
 - pò liǎn破脸
 - chěng liǎn逞脸
 - kǒng qiào孔窍
 - xián pí xián liǎn涎皮涎脸
 - zhuǎn liǎn转脸
 - lì chū yī kǒng利出一孔
 - huí liǎn回脸
 - é dàn liǎn鹅蛋脸
 - kǒng què shàn孔雀扇
 - kǒng jiǎ孔贾
 - yǎn kǒng xiǎo眼孔小
 - méi liǎn没脸
 - táo huā liǎn桃花脸
 - kǒng huái孔怀
 - yuán kǒng fāng mù圆孔方木
 - kǒng yuē孔约
 - liǎn dàn脸蛋
 - shú miàn kǒng熟面孔
 - dǎ liǎn guà xū打脸挂须
 - kǒng dòng孔洞
 - yī kǒng zhī jiàn一孔之见
 - xīn kǒng心孔
 - chán yǎn kǒng馋眼孔
 
