词典领使	
	领使
词语解释
领使[ lǐng shǐ ]
⒈ 谓主管其事。
引证解释
⒈ 谓主管其事。
引《新唐书·吕諲传》:“帝復两京,詔尽繫羣臣之污贼者,以御史中丞 崔器 、宪部侍郎 韩择木,大理卿 严向 为三司使处其罪,又詔御史大夫 李峴 及 諲 领使。”
《新唐书·刘晏传》:“常衮 执政,忌 晏 有公望,乃言 晏 旧德,当师长百僚,用为左僕射,实欲夺其权。帝以计务方治,詔以僕射领使如旧。”
			相关词语
		
	- tí gāng qiè lǐng提纲挈领
 - shǐ jié使节
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - fū shǐ肤使
 - lǐng duō领掇
 - shǐ chén fáng使臣房
 - shǐ mā使妈
 - lǐng kōng领空
 - yì shǐ驿使
 - lǐng gàn领干
 - chì chē shǐ zhě赤车使者
 - fān shǐ番使
 - zhòng shǐ重使
 - pán lǐng盘领
 - yí zhǐ fēng shǐ颐指风使
 - qū lǐng驱领
 - xíng shǐ行使
 - fú lǐng黻领
 - shè shǐ设使
 - qiān jīn shǐ千斤使
 - yíng tián shǐ营田使
 - yáo yáo lǐng xiān遥遥领先
 - cāng shuǐ shǐ苍水使
 - zhǔ shǐ主使
 - qiáo zú yǐn lǐng翘足引领
 - guān lǐng关领
 - qīng fēng shǐ清风使
 - lǐng mù领牧
 - shǎng xián shǐ néng赏贤使能
 - léi dà shǐ雷大使
 
