词典李攀龙
李攀龙
词语解释
⒈ 明代文学家。字于鳞,号沧溟,历城(今山东济南)人。嘉靖年间进士。官至河南按察使。“后七子”之一。作品多摹拟古人。有《沧溟集》。
相关词语
- mán pān wǔ jīng蛮攀五经
- lóng biàn龙变
- huáng lóng sì黄龙寺
- lāo lóng捞龙
- lóng yù shàng bīn龙驭上宾
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- lǐ yīng bēi李膺杯
- dūn lóng蹲龙
- ēn niú yuàn lǐ恩牛怨李
- lǐ tài bái jí李太白集
- lóng wáng yé龙王爷
- lóng huā龙花
- lóng xiáng fèng yuè龙翔凤跃
- lóng xún龙浔
- lóng chún龙唇
- pī nì lóng lín批逆龙鳞
- shēng lóng升龙
- dà lóng yóu piào大龙邮票
- nóng táo yàn lǐ浓桃艳李
- pān chē wò zhé攀车卧辙
- lǐ yáng李阳
- lǐ shǎo chūn李少春
- pān zhī huā shì攀枝花市
- lóng dāo龙刀
- xuān lóng轩龙
- lóng yú龙旟
- lóng jǔ龙举
- ān yáng lǐ安阳李
- lóng nǎo龙瑙
- jiǔ lóng chí九龙池