词典离亲
离亲
词语解释
离亲[ lí qīn ]
⒈ 谓与亲属相分离。
⒉ 离间亲属关系。
引证解释
⒈ 谓与亲属相分离。
引《国语·周语中》:“是皆外利离亲者也。”
韦昭 注:“外利,行淫辟,求利于外,不能亲亲,以亡其国。”
明 方孝孺 《答林嘉猷书》:“吾所以离亲去乡,食釜庾之禄于数千里之外,而弗戚戚以思,伈伈以愁,以得吾子故也。”
⒉ 离间亲属关系。
引《庄子·渔父》:“好言人之恶,谓之谗;析交离亲,谓之贼。”
成玄英 疏:“人有亲情交故,輒欲离而析之,斯贼害也。”
相关词语
- sī qīn缌亲
- qīn zhì亲炙
- pǐ lí仳离
- xiāng qīn乡亲
- shí qīn jiǔ juàn十亲九眷
- qīn biǎo亲表
- qīn miào亲庙
- yí qīn遗亲
- lí xì离隙
- lí gòu dì离垢地
- qīn rǔ亲辱
- mào hé xīn lí貌合心离
- zhū lí株离
- shǒu shēn fēn lí首身分离
- qīn xiá亲狎
- jǔ mù wú qīn举目无亲
- shí qīn jiǔ gù十亲九故
- lí duì离队
- huáng qīn皇亲
- lí hè离鹤
- qīn shēng亲生
- zú qīn族亲
- qīn shàn亲善
- lí qǔ离曲
- wài qīn外亲
- xiāng qīn lǐ dào乡亲里道
- qīn mèi亲媚
- dùn shì lí sú遁世离俗
- qīn nì亲昵
- gòu lí构离