词典龙笙	
	龙笙
词语解释
龙笙[ lóng shēng ]
⒈ 笙的一种。指声如龙吟或以龙为饰的笙。
引证解释
⒈ 笙的一种。指声如龙吟或以龙为饰的笙。参见“龙笛”。
引唐 卢仝 《题褚遂良孙庭竹》诗:“负霜停雪旧根枝,龙笙凤管君莫截。”
明 高启 《听教坊旧妓郭芳卿弟子陈氏歌》:“龙笙罢奏凤絃停,共听娇喉一鶯囀。”
			相关词语
		
	- fú lóng浮龙
 - lóng zhēng hǔ dòu龙争虎鬪
 - lóng qū shé shēn龙屈蛇伸
 - lóng tóu guǎi zhàng龙头拐杖
 - hǔ jù lóng pán虎踞龙盘
 - lóng ná hǔ tiào龙拿虎跳
 - hé lóng合龙
 - lóng xiāng hǔ jià龙骧虎跱
 - rén zhōng lóng人中龙
 - lóng dǎn shí龙亶石
 - xiá lǐ lóng yín匣里龙吟
 - lóng jiǒng龙炯
 - lóng tóu kè龙头客
 - lóng tuán龙团
 - pán lóng蟠龙
 - lóng yá cǎo龙芽草
 - pēng lóng páo fèng烹龙炮凤
 - lóng méi fèng mù龙眉凤目
 - yún zhēng lóng biàn云蒸龙变
 - lóng tāo龙韬
 - liù lóng yú六龙舆
 - shēng páo笙匏
 - lóng pán hǔ yào龙盘虎拏
 - lóng zǐ fān龙子幡
 - lóng pán fèng zhù龙蟠凤翥
 - huáng lóng tāng黄龙汤
 - miù lóng缪龙
 - shēng yān笙咽
 - lóng shū龙疏
 - céng lóng jué yì层龙絶艺
 
